【回教法】
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>回教法</FONT>】</FONT></STRONG></P> <P><STRONG>Shariah(IslamicJurisprudence)</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>【辭書名稱】教育大辭書</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>回教法,阿文原義為「溯源之道」,被用作「回教法」之名,不僅意味遵此可近真主,也由於穆斯林咸信此法是真主啟示給穆罕默德,昭告世人遵循者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>回教法之法源有七,依其重要性順序如下:(1)〔古蘭經〕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(2)〔聖訓〕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(3)共識(Ijma');</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(4)類比(Qiyás);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(5)理性之解釋(Ijtihad);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(6)公眾利益(Istihsan);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(7)法律推定(Istis'hab)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唯最後三項法源在各法家間有不同意見。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>遜尼派流傳至今者有四大教法學派,各以其創始人為學派之名:(1)哈奈非(ImamAbuHanifah,80~150A.H.);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(2)馬立克(ImamMalikIbuAnas,93~179A.H.);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(3)沙非爾(ImamMuhammadIdrisAl-Shafi'i,150~204A.H.);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(4)罕百里(ImamAhmadbinMuhammedbinHanbal,164~241A.H.)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>十葉派分二大支派:(1)載德派(al-Zaydiyah):其制法者為阿里的第七世孫伊瑪目哈三。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(2)十二伊瑪目派(Ithná'Ashariyah,Twelvers)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG></STRONG> </P>轉自:http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary
頁:
[1]